Tối 28/3, tại Nhà hát Thành phố, Thành ủy, Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức buổi tôn vinh những nghệ sĩ được Chủ tịch nước trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân, Nghệ sĩ ưu tú lần thứ 10 tại Hà Nội vào tháng 3 năm 2024.
Ca sĩ, diễn viên Thanh Thúy (Nguyễn Thị Thanh Thúy) là một trong những nghệ sĩ được nhận danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân trong dịp này. NSND Thanh Thúy còn là một người làm công tác quản lý văn hóa, bà đang giữ cương vị Phó Giám đốc Sở Văn hóa & Thể thao TP.HCM nhiệm kỳ 2.
Dù công việc quản lý bề bộn nhưng NSND Thanh Thúy vẫn nuôi dưỡng được cảm xúc cho sáng tạo nghệ thuật, khi là ý tưởng cho một chương trình nghệ thuật, khi là trực tiếp chỉ đạo nghệ thuật một chương trình biểu diễn, khi là cất lên tiếng hát bằng cả say đắm từ trái tim và khi là viết nên những câu thơ.
Và đây là bài thơ mà Thanh Thúy viết khi được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân để kỷ niệm chặng được mình khoác áo chiến sĩ (khi rời Đoàn Văn công Quân khu 7, Thanh Thúy mang quân hàm Trung tá). NSND Thanh Thúy bộc bạch: “chặng đường ấy đã cho Thúy nhiều cơ hội đến với những vùng đất địa đầu Tổ quốc và đã đến với Trường Sa hơn 10 lần…”.
NSND Thanh Thúy.
Linh khí quốc gia xin giới thiệu bài thơ “SƠN CA CỦA ĐẢO” mà NSND Nguyễn Thị Thanh Thúy đã gởi vào đó bằng tất cả nhịp đập của một trái tim đầy ắp yêu thương.
Nhà văn Bích Ngân giới thiệu
SƠN CA CỦA ĐẢO
Buổi sáng trong veo.
Tôi thức giấc khi ánh bình minh xuyên ô cửa nhỏ
Bước vội ra boong, đắm hồn mình trong hơi gió
Cảm nhận đủ đầy hương vị biển tinh khôi
Tiếng sóng vỗ mạn tàu như tiếng hát xa khơi
Tràn về trong tôi niềm say mê một thuở
Những chuyến đi, tình yêu và nỗi nhớ
Chất chứa, đong đầy với biển, đảo yêu thương
Tôi muốn cất lên giai điệu quê hương
Ngọt ngào lời ru của bà, của mẹ
Của linh khí hồn thiêng núi sông giục giã
Tác tạo dáng hình tổ quốc giữa trùng khơi
Tiếng hát cùng tôi đi đến muôn nơi
Nam Yết, An Bang, Sinh Tồn, Song Tử
Như hoa bàng vuông đẹp dáng hình thiếu nữ
Sức sống diệu kỳ giữa nắng gió Trường Sa
Hát bên chiến hào, giữa đồng đội hoan ca
Sân khấu đơn sơ, sóng vỗ đều giữ nhịp
Mộc mạc thôi mà thấy yêu tha thiết
Tình nước ru hời, giai điệu của quê hương
Muốn ngân nga hoài tiếng nhớ, lời thương
Giữa ngàn khơi vút bay cùng gió
Trên tán lá bàng vuông, giữa nhà giàn rực đỏ
Màu Tổ quốc rạng ngời, cháy bỏng trong tim.
Nguyễn Thị Thanh Thuý, 2024.