TRẦN THẾ TUYỂN
Mẹ ngồi bậu cửa đợi con
Bao nhiêu năm vẫn không mòn khát khao
Rằng, đại ngàn thì thẳm sâu
Tình yêu thì mãi bền lâu thắm nồng
Mẹ ngồi bậu cửa, nắng hồng
Như làn mây trắng, cứ bồng bềnh trôi.
Chiến tranh thì đã qua rồi
Mà sao như vẫn một thời đạn bom
Mẹ ngồi bậu cửa đợi con
Bỗng nhiên hóa đá, nước non mãi thờ.