Xót lòng mình lắm Hà ơi
Ngày trở gió biết trong người bạn đau
Mình chưa giúp được gì nhau
Chiến trường xưa đã xanh màu lúa khoai.
Mảnh đạn còn trong đất đai
Hai mùa mưa nắng sẽ phai gỉ dần
Phước Long ơi những bâng khuâng
Làm sao tìm được bàn chân bạn mình.
Đất cằn nay đã hồi sinh
Cuộc sống mới nặng ân tình người ơi
Dẫu đi cuối đất cùng trời
Chiến trường xưa nhớ một thời bên nhau.
Ngày trở gió lo bạn đau
Vô tư Hà lại rất giàu ước mơ
Gửi vào sông núi vào thơ
Bàn chân bạn có bao giờ mất đâu!
Thơ Hà Thiên Sơn