Thứ ba, Tháng chín 17, 2024
Trang chủVĂN HÓA-VĂN NGHỆChùm thơ Trần Thế Tuyển

Chùm thơ Trần Thế Tuyển

Long Khốt nồng nàn

Không ai khoác lên vòng nguyệt quế

Mà hương thơm cứ ngát dâng đầy

Dòng Long Khốt trăm năm chảy mãi

Đồng đội ơi, đang nằm đâu đây?

Đêm Hoa đăng như cây cầu kết nối

Người thiên thu và người hôm nay

Thân ngã xuống thành đất đai Tổ quốc

Hồn bay lên, linh khí mãi tỏa bay.

Không ai khoác lên vòng nguyệt quế

Trận địa xưa vẫn nồng ấm men say

Bến sông này phân đội nào mở cửa

Áo lính phơi nhuộm đỏ cánh Phượng bay.

Tôi trở về trận địa xưa Long Khốt

Đêm biên cương nghe trời đất chuyển xoay

Vẫn còn mãi một thời đánh chốt

Đồng đội tôi nằm lại nơi này.

Không ai khoác lên vòng nguyệt quế

Mà dòng sông Long Khốt hương đầy

Lục Bình ơi hãy trôi nhè nhẹ

Đồng đội tôi, giấc ngủ đang say!

Nhà thơ Trần Thế Tuyển

Mái nhà xưa

 Ta trở về mái nhà xưa

Nơi dấu chân in thời thơ ấu

Nửa thế kỷ giữa cõi đời yêu dấu

Cứ nghĩ mình trong mơ.

Ta trở về dưới mái nhà xưa

Mới ngộ ra mình còn thơ ấu 

Thất thập niên giữa hoa và máu

Vẫn rạng ngời nguyên dấu chân xưa.

Ta hỏi mây và cả cơn mưa

Bất chợt đến, bất chợt đi, bởi lẽ

Ta nghe sóng từ lòng mình khe khẽ

Ngoài kia, lá rụng kín lối về.

Trở lại mái nhà xưa nghe văng vẳng lời thề

Không trở về khi chưa tròn đạo hiếu

Bỗng nhẹ lòng dẫu thăng trầm, đàm tiếu

Mây cứ bay rợp kín mái nhà xưa.

Tạ lỗi mẫu thân 

Tặng Ba T.

Con đâu có muốn bão giông

Cuộc đời lắm khúc như sông làng mình.

Thương người nên phải lụy tình

Có khi vướng bận, phải sinh lụy đời.

Để mẹ lo đứng, lo ngồi

Thương con khổ mãi, mãi rồi, chẳng qua.

Cũng vì trái tim bao la

Muốn chia sẻ hết kẻ xa, người gần

Để cho lá rụng đầy sân

Gió heo may chẳng dừng chân nổi niềm.

Con xin tạ lỗi mẹ hiền

Bạc thêm mái tóc Bà Tiên giáng trần.

Con như đứa trẻ, khoảnh sân 

Để nghe mẹ gọi, níu chân phập phồng.

Cúi đầu tạ lỗi mẫu thân

Con xin quỳ gối, góc sân chịu đòn.

T.T.T

Bài viết liên quan

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập nội dung bình luận
Nhập tên của bạn

Bài viết phổ biến

Bình luận gần đây