Tôi thành kính đặt bông hồng đỏ
Bên tượng đài chiến sĩ vô danh
Trời vào thu ngọn gió mát lành
Tôi thầm gọi các anh trong nỗi nhớ.
Không còn nữa tháng năm máu lửa
Sông núi oằn mình chất chứa niềm đau
Mưa nắng đi qua cuộc sống đã tươi màu
Và còn mãi trên đầu mây trắng.
Thật trang nghiêm phút giây tĩnh lặng
Trên tượng đài hoa nắng lung linh
Thắp nén nhang thơm tôi kính cẩn nghiêng mình
Trong nắng sớm bình minh vừa rạng!
Thơ Hà Thiên Sơn